Nguyên Thạch

Bao giờ trở lại

Tháng Tư trăng trĩu trên rừng vắng.
Giá buốt tôi đi dưới ánh vàng.
Trường sơn mờ hiện hồn dũng sĩ.
Nguồn xa nghe Quốc vọng tiếng than.
Dak-Nông giặc chiếm trơ đất mẹ.
Đau luống chè xanh mất quê hương.
Bao giờ nước cũ về Sông Lũy.
Tưới thắm đồng xanh lúa trổ cờ.
Có lẽ em thương tôi nhiều lắm.
Ươm cả vườn mơ ước hẹn chờ.
Tôi kẻ tha phương trời biền biệt.
Niềm riêng xin gởi ánh trăng mơ.
Hôm nay đất mẹ nghìn thống khổ.
Vai còn trĩu nặng gánh chinh nhân.
Dấn thân góp sức đường tranh đấu.
Tình riêng em hãy nén đợi chờ.
Bao giờ trở lại dòng sông Lũy.
Tôi múc trăng vàng để tắm em.
Ôn kỷ niệm xưa thời bé bỏng.
Chẳng ngại ngùng chi lúc cởi truồng.
Đêm nay trấn thủ ngoài biên ải.
Chờ lúc trăng lên gởi hẹn thế.
Em ở quê nhà chăm đồng lúa.
Nhẹ gánh bưng biền kẻ sơn khê.
Thương nhớ ngút ngàn trăng trĩu sáng.
Tiếng giục Quê hương trống vang rền.
Anh còn góp sức tình đồng đội.
Tình riêng,tình nước lẽ nào quên.
Mai, ngày đất mẹ không còn giặc.
Anh về ấm lại nghĩa phu thê.
Thương nhớ lũy tre dòng sông cũ.
Nên vẫn còn mơ một lối về.



Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 11.6.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Bao giờ trở lại"